0904 906 848

09:00 - 21:00

0243 771 3305

09:00 - 21:00

Bạch Mộc Lương - mảnh ghép tình yêu với núi

15:29 27/09/2017 - Lượt xem: 46

 Bạch Mộc Lương là ngọn núi nằm tả hữu dãy Hoàng Liên Sơn, án ngữ như bức tường thành nơi viễn biên Phong Thổ và có độ cao 2967m, đủ điều kiện để lọt Top 10. Với thông tin còn khá thiếu, cách tiếp cận cũng khó khăn nên mất một thời gian dài chúng tôi mới quyết định lên đường. 


Núi Bạch Mộc Lương trên bản đồ
 


Núi nằm ở xã bản Lang, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu. Con đường đến được chân núi khá dài và dốc, đường bé, hẹp lại khó đi. 

 Chiều hôm đó, chúng tôi bắt đầu xuất phát khá muộn so với dự tính. Rời bản theo con suối lớn bên dưới dãy Mỏ Quạ đen huyền bí, chúng tôi đi trong cái nắng chiều đang gay gắt, khiến ai nấy mồ hôi ròng rã vì đoạn đường liên tục dốc. Khá bất ngờ với một con thác khổng lồ nằm bên mạn phải con đường, dòng nước đổ xuống ầm ầm và vô cùng sâu. Chúng tôi sững lại nhìn thật lâu vì lần đầu tiên thấy con thác lớn thế này dù đã đi núi khá nhiều. Chúng tôi đi men theo những đoạn ống nước tròn bắc qua mép vực, chênh vênh bên núi, bên vực thác sâu thăm thẳm. Ai nấy đều bình tĩnh bước đi, sợ thụt chân mà ngã xuống thác thì khó cứu nổi. 

 

Con thác lớn gặp trên đường

Vượt qua đoạn đường ven thác lớn, chúng tôi gặp một con suối lớn nước trong vắt với những tảng đá to nhẵn thín. Ngọn núi này khá nhiều suối lớn. Hành trình liên tục với những đoạn đường nhỏ, hẹp và đa dạng địa hình. Thảm thực vật được phân bố theo cao độ khiến cho cảnh sắc thay đổi không ngừng. Đi qua rừng chuối, rồi lại thảo quả, rồi tre trúc và rừng cổ thụ. Tôi không thể đếm xuể mình đã vượt qua bao nhiêu ghềnh thác suối, dốc đứng và sống yên ngựa dãy núi nữa. Bù lại đó, chúng tôi được trải nghiệm những điều tuyệt vời!

Những con suối mát lành trong ánh nắng chiều vàng khiến khu rừng trở nên bình yên và thơ mộng

 Chúng tôi quyết định dừng chân hạ trại cũng là lúc trời đã đổ bóng đỏ hồng cho ngày sắp tàn. Dựng lều, sửa soạn bữa cơm tối ngay bên một con suối to đùng, mặt suối trơn rộng như được láng xi măng. Rừng Pờ Nhìu San về đêm, chỉ nghe rõ tiếng suối chảy, tiếng con gì kêu ong ong, vài đốm sáng đom đóm lập lòe. Đôi ba người đang say sưa cạn chén rượu ngô bỏng cháy, nhẩn nha vài bát cơm đựng trong lá chuối rừng to đùng, rồi lại gắp miếng cua đá rang muối, ếch xanh chiên dầu. Nồi lẩu vẫn sùng sục sôi mà nghi ngút khói. Bữa ăn đầu tiên sao mà no nê đến thế. Ai nấy như rạo rực, như rộn rã cái cảm giác háo hức được đặt chân đến một đỉnh cao mới.

Bữa ăn đầu tiên với lẩu, ếch xanh, cua đá, ... khiến ai nấy đều no say

 Và ngày thứ 2, từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc là cả một hành trình dài. Rất dài. Vượt hết những con suối to, vượt qua những rừng thảo quả mênh mông giữa cánh rừng già, lại vượt tiếp những rừng chuối tán lá ướt đẫm vì sương, vì hơi nước suối chảy. Chân đã mỏi và vai đã đau nhức, mà đường vẫn còn dài ở phía trước. Không ai dám nghỉ chân lâu vì sợ thời gian không đủ. Ai nấy đều cố gắng bước đều chân, dấn chân mạnh để bước đỡ mỏi khi bò dốc. Con đường thực sự không thể dài hơn thế, khi mà vừa đi vừa sốt ruột lại check GPS thì chỉ thấy cả đoàn nhích thêm được một đoạn quá ngắn so với khoảng cách đến đỉnh. Chúng tôi có lúc đã kiệt sức, nằm bẹp bên bờ suối, táp những dòng nước vào mặt, rồi để cái nắng chiều vàng đỏ chiếu xiên vào đuôi mắt, hong ấm người khi ngồi nghỉ quá lâu khiến cơ thể cảm thấy lạnh dần. Nhưng vì đường vẫn còn dài quá, nếu không đi nhanh thì chưa biết bao giờ mới đến được điểm nghỉ chân đêm thứ 2 này. Lại vội vã hứng nước suối, rồi xóc đồ lên vai, bước nối bước với đôi chân đã mỏi.

 Con đường dài và khó đi với suối nối suối, rừng nối rừng khiến ai nấy đều rã rời

 Con đường dài và khó đi với suối nối suối, rừng nối rừng khiến ai nấy đều rã rời

 

 Rừng thảo quả và suối có lẽ là hai địa hình mà ngày thứ 2 chúng tôi phải vượt qua khá nhiều. Cứ qua rừng lại đến suối, rồi lại gặp một cánh rừng thảo quả. Khung cảnh nối nhau rồi thêm chặng đường dài khiến ai nấy đều cảm thấy mình đi mãi mà vẫn như về lại chỗ cũ. Khó khăn hơn, những con suối ở đây khá trơn trượt và nguy hiểm. Trời gần về tối, mà đoạn suối dài vẫn chưa hết khiến chúng tôi đi chậm lại. Giày ướt, chân đau vì va đập vào đá, vào cây. Rùng mình vì lạnh. Chui qua những  bụi cây rậm rạp, ướt át lại ngay ven suối sâu nước. Rồi lại trèo qua những tảng đá to đùng, không có mé bám. Mọi thứ khó khăn cứ như bày hết cùng một lúc để cả đoàn vượt qua.

 Rồi điểm nghỉ cũng ngay trước mặt. Đó là một khoảnh đất bằng, cây cỏ mọc rậm rạp với một cột mốc xây bằng xi măng đã từ rất lâu, được ghi bằng 3 thứ tiếng Việt – Trung – Anh. Nghe kể lại, trước đây, để làm được cột mốc này, dân bản đã leo núi, vượt rừng vất vả khiêng vật liệu. 

 Điểm nghỉ ngày thứ 2 cạnh vành đai biên giới

4h sáng tỉnh dậy, vội vàng đun nồi cháo ếch rồi ăn nhanh để đi cho sớm. Ngày hôm nay khá căng với mục tiêu lên đỉnh rồi quay trở lại bản, lấy xe đi thẳng về thành phố Lai Châu để kịp chuyến xe ô tô cuối cùng lúc 11h đêm về Hà Nội. Vượt qua một con suối dài, chúng tôi rẽ phải sang lối tắt để nối sang rừng tre trúc lên đỉnh núi. Đã hết suối, thật vui vì địa hình thay đổi để bớt cái cảm giác đi mãi không đến nơi. 

 Thế nhưng ở đây, trúc nối trúc lại quá nhiều và quá dốc. Porter chặt dao vào thân trúc để đánh dấu đường. Vì vậy mà nếu đi không cẩn thận, chân dễ dẫm ngay phải chông nhọn phía dưới mà bị thương ngay. Lối đi nhỏ và chằng chịt cành nhọn chĩa tứ tung, ngang dọc. Không dám bước nhanh vì sợ một cành cây nào đó chọc vào mặt, vào mắt. Quá nhiều nguy hiểm khi bạn đi vào một rừng sặc, rừng trúc rậm rạp và dốc đứng. 

Rừng sặc, rừng trúc rậm rạp trên đường gần đỉnh núi

 Rồi đỉnh núi cũng ở ngay trước mặt khi thấy rõ những thân cây cổ thụ to và chằng chịt cành rậm. Đỉnh bị vây kín bởi cây, không có góc thoáng để nhìn cảnh. Tuy nhiên, chúng tôi tìm thấy một cây to có mép bám để trèo lên nhìn cảnh được dễ hơn. Quá choáng ngợp trước những gì đôi mắt được nhìn thấy. Như một thiên đường với nhấp nhô những ngọn núi kì vĩ trong sóng mây đại ngàn. Ánh nắng xế trưa chiếu xiên tạo thành ray sóng. Mây vần vũ cứ theo gió mà cuộn trào, chốc chốc lại mịt mù trắng xóa. Nắng lên, mây thổi, các chóp núi cao của dãy Hoàng Liên Sơn hiện rõ. 


Góc nhìn từ đỉnh núi với dãy Hoàng Liên Sơn như thế rồng bay
 

Ánh nắng xiên xuống vạt cây rừng trên đỉnh Bạch Mộc Lương 

 

Sau khi đo đạc chính xác, chúng tôi đã lấy được độ cao 2967m, xác định rõ đây là đỉnh Bạch Mộc Lương với tên chính xác trên bản đồ. Ngọn núi nằm cao nhất khu vực,  gần mốc 83 và là ranh giới tự nhiên trên đường biên Việt - Trung. Chính vì vậy, đứng trên đây, bạn có thể thấy hình hài biên cương Tổ quốc một cách đậm nét. Dãy Hoàng Liên Sơn như thế rồng bay với Fansipan, Putaleng, Tả Liên, Kỳ Quan San cũng như vùng núi Nhìu Cồ San, Lảo Thẩn, Ngải Thầu từ hướng qua nước láng giềng.

 Tôi đã có thêm một đỉnh cao (2967m) nữa đã vượt qua, Bạch Mộc Lương, như một mảnh ghép tình yêu với núi. Và trên tất cả, tôi cùng bạn bè đã có những trải nghiệm tuyệt vời, tình đồng đội, nỗ lực vượt lên chính mình và những giây phút thực sự hòa mình với thiên nhiên. 

 

Xem thêm Video hành trình Bạch Mộc Lương:

 https://web.facebook.com/ngohuyhoa/posts/10207684879177927

 Thông tin chung

 *Độ cao: 2967m

 *Vị trí: xã Bản Lang, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu

 *Cảnh quan: Đẹp 7/10

 *Độ phức tạp: 7.5/10

 *Địa hình: Suối, thác, rừng rậm, rừng thảo quả, rừng trúc

 *Thời gian leo: 3 ngày 2 đêm

 

Đỉnh Bạch Long nằm cao nhất khu vực xã Bản Lang huyện Phong Thổ, Lai Châu. Là ranh giới tự nhiên trên đường biên Việt - Trung và nằm giữa mốc 83 (1-2).

 -    Bạn cần xin phép tại đồn biên phòng khu vực Dào San và Sin Suối Hồ trước khi leo núi vì đây là điểm biên giới và gần cột mốc 83 và có thể liên hệ Porter tại bản Lang để dẫn đường.

 -   Đường leo khá dài với hơn 30km đường leo và 2000m chênh cao, vì vậy, cần chuẩn bị lương thực, rèn luyện sức khỏe và thu xếp đủ thời gian để không bị gấp. Đường dài và có thể phải trek đêm nên nhất định bạn phải mang theo đèn pin.

 - Từ Hà Nội, bạn bắt chuyến xe giường nằm Hà Nội – Lai Châu, khoảng 5h sáng hôm sau là đến TP Lai Châu. Từ đây, bạn thuê xe máy để di chuyển đến khu vực xã bản Nang, huyện Phong Thổ, Lai Châu. Nên đi sớm và có thể chia 2 nhóm để tiết kiệm thời gian: 1 nhóm đi ngược lên đồn biên phòng khu vực Dào San, Sin Suối Hồ để xin giấy phép; nhóm 2 đi chợ mua lương thực cho 3 ngày 2 đêm và chuẩn bị sẵn những đồ dùng cần thiết, có thể vào trước bản Lang để liên hệ Porter. Sau khi lên đỉnh và xuống núi, trở về TP Lai Châu, bạn lại bắt chuyến xe giường nằm trở về Hà Nội với chuyến muộn nhất là 23h.

 Bài: Hạnh My

 Ảnh: Hachi8

>>> Xem thêm: CÁT BÀ CÓ GÌ HAY ?

 

Thong ke

Bạn có hài lòng với sản phẩm và dịch vụ của Umove không?

Xin hãy cho chúng tôi biết ý kiến của bạn tại đây