Tặng THẺ THÀNH VIÊN với đơn hàng trên 1.000.000đ. Xem thêm
20:29 22/05/2019 - Lượt xem: 27
Shimla - RecKongPeo - Nako Village --- Sapa xứ Ấn - Thất lạc hành lý - Sốc độ cao
Cái duyên đưa tôi đến Shimla trong hành trình này không phải là sự lựa chọn ban đầu. Tôi và Tú muốn đến Spiti Valley nơi mà cảnh sắc đẹp tuyệt vời nhưng người Việt ít đặt chân đến. Có lẽ trước chúng tôi chỉ mới đôi ba người Việt đặt chân đến đây chăng??? Và thường để đến Spiti Valley du khách thường chọn cung đường Manali rồi qua Rohtang Pass. Đây cũng là con đường bộ để lên Ladakh nên sẽ có nhiều sự lựa chọn, dịch vụ tốt, phương tiện di chuyển cũng hiện đại hơn. Tuy nhiên, thời gian này thời tiết trên Ladakh không ổn định, thường xuyên có bão tuyết. Bản thân Rohtang Pass sau khi được mở cửa hồi đầu tháng 5 cũng đã bị đóng cửa trở lại cho đến hết tháng 6 vì tuyết dày, cao ngập 3-4m, các phương tiện không thể di chuyển được. Vậy nên Shimla là phương án phụ, đi đường vòng nhưng chúng tôi bắt buộc phải lựa chọn nếu muốn đến Spiti Valley.
Shimla là thủ phủ của Himachal, cảnh sắc nơi này làm tôi nhớ đến những Sapa, Đà Lạt của Việt Nam. Hôm tôi đến, Shimla đón tôi bằng 1 cơn mưa phùn nhưng lạnh tê tái. Nhìn những người vô gia cư co ro tại nhà chờ xe bus mà lòng xót xa...
Nhân trắc học vùng Shimla này rất khác biệt so với những người Hindu phổ biến của Ấn Độ, sống mũi cao, đôi mắt to tròn nhưng nước da không quá sáng. Tôi và Tú đã tranh thủ xin permits cho việc di chuyển đến Spiti valley có 1 ngày thư thả dạo bộ Shimla trước khi lên chuyến xe bus đêm bão táp đến RecKongPeo.
Để đi đến Spiti Valley từ Shimla, chúng tôi cần dừng chân ở Reckongpeo vì không có xe đi thẳng, xe đi tuyến này cũng chỉ có loại xe tàng tàng của người bản địa. Khi bước lên bus tôi khá choáng ngay từ phút ban đầu vì sự chật chội, vì mùi và vì bao nhiêu con mắt đang hướng về mình. Tú đã bảo vệ tôi bằng việc giành cho tôi chiếc ghế sát cửa sổ rồi Tú kẹp phía ngoài. Cả đêm xe sóc, chỗ ngồi chật hẹp, 2 chị em vật vờ không thể ngủ. Nhưng việc đó chẳng có gì là đáng để nói so với việc bị thất lạc hành lý. Khi đến Reckongpeo, tháo dỡ hành lý trên mui xe thì chúng tôi phát hiện ra hành lý của Tú không còn, cả sáng hôm đó chúng tôi cố gắng làm việc với nhà xe và cảnh sát địa phương trong vô vọng. Khá chán nản với cách làm việc thiếu trách nhiệm của những người liên quan. Chúng tôi sẽ kết thúc hành trình tại đây chăng? KHÔNG! Tốn bao nhiêu công sức để đến được nơi này, và với 1 người kinh nghiệm bụi đường như Tú thì việc thất lạc hành lý như vầy cũng chỉ là 1 trong các vấn đề mà Tú từng trải qua.
Ra khỏi đồn cảnh sát, chợt có 2 bạn người Ấn đến bắt chuyện cùng chúng tôi và rủ chúng tôi share car đến Nako village trong hành trình đến Spiti. Đó là một lời đề nghị tuyệt vời với chúng tôi và nguồn cơn để chúng tôi gặp gỡ quen biết và thân với những bạn solo backpackers khác ở Ấn. Nhưng đó cũng là khởi đầu cho rắc rối về sức khoẻ của tôi trong những ngày tiếp theo.
Cùng nhau trên car đến Nako Village, chúng tôi hỏi han lẫn nhau thì được biết rằng 2 bạn cũng chỉ vừa bắt quen nhau để share Car, đó là cậu trai trẻ 22 tuổi Akin đến từ Kottayam miền Nam Ấn theo đạo Thiên Chúa và cô gái Naina 29 tuổi sống và làm việc tại Delhi theo đạo Hindu và ăn chay trường. Những con người rất vui vẻ và chúng tôi đã share cùng nhau rất nhiều khoảnh khắc trong hành trình Spiti Valley.
Khoảng 3h chiều xe của chúng tôi đã đến được làng Nako thuộc địa phận Spiti valley nhưng khá xa trung tâm của vùng - Kaza. Đêm nay chúng tôi sẽ nghỉ tại đây.
Sau 2 ngày không được tắm rửa, vậy nên bất chấp cái lạnh thấu xương tôi vẫn quyết định phải làm sạch bụi đường khiến da và tóc tôi khô cứng. Trong sự sảng khoái tôi bắt đầu đi dao bộ khám phá ngôi làng với những góc nhìn tuyệt đẹp của những rặng núi tuyết hùng vĩ phía xa xa...
Khi đã có cho mình đôi ba bức ảnh ưng ý thì cũng là lúc tôi cảm nhận sức khoẻ bắt đầu có vấn đề. Choáng váng đầu óc, khó thở, thở dốc, rồi chảy máu... những triệu chứng của việc sốc độ cao xuất hiện. Cả đêm ấy tôi li bì, may rằng Naina bạn cùng phòng đã canh chừng và để ý đến các biểu hiện của tôi.
Lỗi ở đâu mà tôi bị sốc độ cao? Tôi đã mắc 2 sai lầm cơ bản. Một là, đáng ra khi vừa đến Reckongpeo tôi cần uống ngay thuốc chống sốc độ cao. Tôi và Tú cũng cần nghỉ ngơi 1 ngày ở Reckongpeo để làm quen với việc thay đổi độ cao thay vì đi 1 mạch lên độ cao hơn 4000m ở Nako. Nhưng vì khi đến Reckongpeo việc thất lạc hành lý khiến chúng tôi sao nhãng và quên đi việc kiểm soát cơ thể. Hai là, vì quá mệt cho chặng đường dài di chuyển, cả tôi và Tú gần như ngủ suốt hành trình từ Reckongpeo lên Nako. Việc ngủ ngày như thế khiến nhịp thở chậm, không đủ oxy lên não khi ở vùng không khí loãng, và chúng tôi cũng đã không uống nước... Cũng có thể việc tôi bị sốc độ cao cũng được cộng hưởng thêm nguyên nhân từ việc tôi bị thiếu máu, bị viêm xoang từ trước và vì đây là lần đầu tiên tôi đến vùng cao như thế chăng???
Tôi không rõ, nhưng thực sự tôi chỉ tiếc rằng giá như tôi không bị sốc độ cao thì những ngày sau đó của tôi chắc chắn sẽ còn nhiều trải nghiệm đáng nhớ, nhiều hình ảnh đẹp hơn những gì tôi sẽ chia sẻ với các bạn trong bài viết sau về Spiti Valley.
Theo Bui Viet Ha (facebook.com/bui.vietha.3)
>>> Xem thêm: 7 MẸO SẮP XẾP MỸ PHẨM NHẤT ĐỊNH PHẢI NHỚ KHI ĐI DU LỊCH
Xin hãy cho chúng tôi biết ý kiến của bạn tại đây
SẢN PHẨM CÓ BẢO HÀNH
ĐỔI HÀNG TRONG 7 NGÀY
GIAO HÀNG NHANH
© Copyright 2022 by Umove.com.vn